Chuyến đi Madrid này, như mọi hành trình khác của tôi, không thể thiếu việc khám phá các loại bánh mì và món tráng miệng địa phương. Tuy nhiên, ấn tượng đầu tiên của tôi về Madrid lại là cái nóng khô khủng khiếp của tháng 7. Độ ẩm chỉ 5% cùng nhiệt độ 35°C khiến thời tiết nơi đây nóng hơn Hà Nội rất nhiều. Mắt và mũi tôi đau rát vì không khí quá khô, cộng thêm sự mệt mỏi sau chuyến bay dài, tôi đành tìm một nhà hàng gần đó để ăn trưa. Nhưng vì người Tây Ban Nha vẫn giữ thói quen ăn hai bữa sáng (bữa thứ hai thường vào khoảng 10-11 giờ), nên giờ ăn trưa của họ cũng muộn hơn, thường là 2-3 giờ chiều, khiến nhà hàng lúc tôi đến vẫn còn rất đông khách.
We’ve had one, yes. But what about second breakfast?
The Lord of the Rings: The Fellowship of the Ring (2001)
Ngày đầu tiên ở Madrid, tôi vừa mệt vừa nóng nên chỉ muốn ăn gì đó quen thuộc và chắc bụng. Thế là tôi gọi một chiếc hamburger gà. Điều bất ngờ là nó không dùng vỏ bánh hamburger thông thường mà thay bằng bánh mì rustic, một loại bánh mì kiểu thôn quê châu Âu.

Bánh mì rustic vốn làm đơn giản, nguyên liệu và cách làm đều không có gì đặc biệt. Tuy nhiên, nó giống như các loại bánh mì ăn bữa chính, khá nặng và đặc ruột. Thường thì bánh này được nướng trong nồi gang (Dutch oven) nên vỏ dày và cứng. Chiếc bánh này vỏ mềm hơn, không quá cứng, nhưng ruột lại rất dày. Nếu dùng làm bánh burger thì khó kẹp lại để ăn được. Chắc là tách riêng bánh ra ăn với nhân burger sẽ hợp lý hơn.
Vị của bánh cũng thường, ruột không nhiều lỗ khí, không dai, rõ mùi bột mì, bánh có lẽ có một ít bột nguyên cám nên màu sắc hơi đậm.
Kết cấu: 3.0 out of 5.0 stars
Hương vị: 3.5 out of 5.0 stars
Độ ngọt: 0.0 out of 5.0 stars (càng cao càng ngọt)
Hình thức: 3.0 out of 5.0 stars
Một cái bánh mì kì lạ thứ 2 tôi ăn là chiếc calamari sandwich – bánh mì mực. Đây là món ăn signature của Madrid. Nhà hàng kiểu bình dân tôi đi này rất nổi tiếng, xếp hàng khá dài.

Về chiếc bánh mì, hương vị của nó gần như không khác gì bánh mì kẹp thông thường ở Việt Nam. Vỏ bánh mỏng, mềm, ruột thì xốp nhẹ và khá rỗng. Có lẽ người ta chọn loại bánh này để có nhiều không gian nhồi nhân mực vòng vào. Về cơ bản, bánh mì không có hương vị đặc trưng, không thơm mùi bột mì, mà chỉ đơn giản là loại bánh rẻ tiền nhất mà bạn có thể tìm thấy ở bất kỳ tiệm bánh nào.
Phần nhân mực lại là một điểm trừ lớn. Nó chẳng khác gì món mực tẩm bột chiên giòn quen thuộc ở Việt Nam, có chăng chỉ là con mực tươi ngon hơn đôi chút. Tuy nhiên, miếng mực lại hoàn toàn thiếu gia vị, nhạt nhẽo và chỉ có mỗi chanh để vắt. Cảm giác khi ăn cùng bánh mì càng thêm kỳ lạ: vỏ bánh thì mềm, ruột mực lại dai dai, điểm xuyết chút vỏ bột giòn, nhưng tổng thể lại nhạt nhẽo từ đầu đến cuối. Dù món này có thể nổi tiếng, nhưng theo tôi, nó không đáng để bỏ công xếp hàng chờ đợi.
Kết cấu: 3.0 out of 5.0 stars
Hương vị: 2.5 out of 5.0 stars
Độ ngọt : 0.0 out of 5.0 stars (càng cao càng ngọt)
Hình thức: 4.0 out of 5.0 stars
Ở Tây Ban Nha, bánh mì không phải là thực phẩm chủ yếu. Thay vào đó, ẩm thực nước này nổi tiếng với món thịt nguội, đặc biệt là thịt lợn đen muối Iberico jamon. Món này thường được thưởng thức cùng bánh mì baguette hoặc ciabatta, vì vậy sự đa dạng các loại bánh mì ở đây không quá phong phú.